Ma Cô: “???”
Nàng kinh ngạc trợn to mắt: “Vứt bỏ?”
Bản thể bé nhỏ của nàng, lực công kích không mạnh, không có chút khả năng tự bảo vệ, lại còn yếu đuối đáng thương và vô lực đang say ngủ, lại bị nói vứt bỏ là vứt bỏ sao?
Dưới ánh mắt to tròn của Ma Cô, người đàn ông không nhượng bộ, vẫn vô cùng bình tĩnh: “Những thứ xuất hiện không rõ ràng thì bọn ta không thể nhận, hơn nữa Ma Cô màu tím rất hiếm, không ăn được, có độc.”
Mạnh Hiểu Du: “!”
Quá đáng rồi, không chỉ mắng nàng có độc, còn chê nàng không ăn được sao?
Sao lại không ăn được chứ?

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play