Ngón tay nàng mềm mại, ngực đàn ông lại rất cứng, chọc mãi mà Bùi Tư Niên không có triệu chứng gì khác, ngược lại tay nàng lại đau lên. Nàng rụt tay về, oán trách ngực hắn quá cứng, còn oán trách hắn tâm địa quá hẹp hòi, lấy bụng tiểu nhân đo lòng quân tử.
Tóm lại, nàng vừa bùng nổ thì Tang Thi tiên sinh cái miệng vụng về hoàn toàn không chống đỡ nổi, hắn mím môi trắng nhợt không chút huyết sắc, không chen vào được một lời, bèn dùng bàn tay to che miệng Ma Cô.
Bàn tay hắn rất lớn, thêm vào đó khuôn mặt Mạnh Hiểu Du nhỏ nhắn, che như vậy, nửa khuôn mặt dưới đều nằm trong tay hắn, chỉ lộ ra một đôi mắt to tròn linh động, hàng mi dày cong vút, dường như biết nói.
Dưới ánh nhìn này, Bùi Tư Niên, người đàn ông vô nhân tính, lại hiếm khi cảm thấy hơi chột dạ.
Hắn hơi không cam lòng, hỏi nàng: “Vậy ngươi vì sao lại chạy?”
“Ta sợ liên lụy ngươi, nên đã chạy, không ngờ lại bị ngã xỉu, rồi bị kéo lên xe.”
Vì miệng bị che lại, Mạnh Hiểu Du nói chuyện rất bất tiện, nàng một chữ một chữ kể lại tình huống lúc đó, nàng nhấc mi mắt lên, chỉ vào cái trán sưng vù của mình.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play