Bọn họ đều cho rằng nguyên chủ là đứa trẻ hoang dã nội tâm âm u, không có giáo dưỡng, khiến trái tim vừa nhen nhóm của nguyên chủ lại chết chìm dưới đáy vực.
Nấm nhút nhát chưa bao giờ tức giận như vậy, trừng mắt nhìn Tô Lãm Nguyệt, mắt đỏ hoe, cho đến khi một đôi bàn tay to đặt lên vai nàng, Mã Cô sắp bị dù che hết đầu mới khôi phục bình tĩnh.
“Không cần, rời khỏi đây.”
Tô Lãm Nguyệt: “Ngươi đừng náo nữa, đây là mạt thế, bất cẩn một chút là mất mạng, ngươi biết trước đó có bao nhiêu dị năng giả đã hy sinh để tìm ngươi không?”
Mộc Thanh Phong cũng không vui nói: “Ngươi đã lớn như vậy rồi, đã thành niên rồi, sao vẫn còn trẻ con như vậy, bao nhiêu người vì ngươi mà hy sinh vô ích, ngươi còn không biết hối cải, chẳng lẽ còn muốn bọn họ cầu xin ngươi trở về sao?”
Mạnh Hiểu Du ngẩng đầu, nhìn thẳng Mộc Thanh Phong, nghiêm túc nói: “Đừng đạo đức giả, cầu ta, ta cũng không trở về.”
“Ngươi…”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT