Sau một giấc ngủ dậy, Tiểu Bổn Qua không chịu yên lại biến mất, Bùi Tư Niên không có hứng thú giao tiếp với sinh vật trong thực đơn, trực tiếp vượt qua nàng.
“Đợi đã!” Tống Trân Vãn cố nén sợ hãi, dang hai tay chặn lối cầu thang, dưới cổ áo trễ nải lộ ra làn da trắng nõn, vì hô hấp mạnh mà nhẹ nhàng run rẩy, bất kỳ người đàn ông nào nhìn thấy cũng phải liếc mắt.
Còn Bùi Tư Niên thì lông mày cũng không hề động đậy, đôi mắt càng thêm nhìn cái gì cũng không vừa mắt, giống như đang nhìn một tảng thịt heo, còn là loại thịt heo đã làm thịt, chặt ra, thịt chết…
Bản thân hắn ngũ quan đường nét vốn sắc sảo, khí thế cũng lạnh lùng, còn có đôi mắt kia, dường như đã chán ghét mọi thứ, cho dù là ngày tận thế, cũng sẽ không có chút biến đổi cảm xúc nào.
Tuy dung mạo tuyệt trần, nhưng Tống Trân Vãn vẫn sợ hãi hắn.
Trước khi người đàn ông có hành động tiếp theo, nàng run rẩy nói: “Mạnh Hiểu Du có thể làm ngươi thỏa mãn không?”
Nghe thấy cái tên quen thuộc, Bùi Tư Niên dừng bước, không đi về phía trước nữa, lông mi dưới mắt kính hơi rũ xuống, không nói lời nào, nhưng Tống Trân Vãn biết hắn đã nghe lời mình nói.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT