Những người có dị năng đến tham gia hội nghị bị Đông Phương Liệt mắng, không dám chống lại hắn, có tức giận không chỗ trút, bèn đổ hết lên đầu người khác.
Người này nói một câu, người kia nói một câu, cảnh tượng ồn ào như cái chợ, Đông Phương Liệt đau đầu như búa bổ, đập mạnh một cái xuống bàn, “Cút, các ngươi đều cút đi!”
Các dị năng giả lập tức im bặt, sợ chọc giận hắn, vội vàng cuống cuồng bỏ đi.
Chỉ còn lại mình Thôi Thế Bình nói: “Chỉ là một con tang thi thôi, không cần phải động binh lớn như vậy. Nếu có tồn tại, sớm muộn gì cũng sẽ lộ chân tướng, ngươi đang hoảng loạn cái gì?”
Đông Phương Liệt như con dã thú bị xích sắt khóa lại, cơn thịnh nộ đột ngột dừng lại, hắn châm một điếu thuốc rồi ngồi về ghế, giọng khàn khàn: “Bảo Tống Trân Vãn qua đây.”
Thôi Thế Bình nhíu mày, không nói gì, ra ngoài sai người đi gọi Tống Trân Vãn.
Không lâu sau, Tống Trân Vãn bước vào đại sảnh, trong căn cứ ăn mặc mát mẻ, thoải mái, mặc một chiếc váy len bó sát màu vàng ấm ôm lấy thân hình uyển chuyển, thời tiết chỉ có mười hai mười ba độ, để lộ đôi chân thẳng tắp, nàng bước đi uyển chuyển, thuần thục ngồi xổm xuống trước mặt hắn, đặt tay lên đầu gối hắn.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT