Khi Đoàn Tử ba tuổi đi học mẫu giáo, Lục Nhu lo lắng đến mức không ngủ được.
Lúc này, Đoàn Tử đã có thể tự ngủ một mình một phòng, còn có thể tự mặc quần áo và rửa mặt. Trông bé vẫn ngoan ngoãn như hồi nhỏ, nhưng thực tế là một bé con rất có cá tính và lanh lợi.
Lục Nhu tìm Chu Vân An, Chu Vân An ôm Lục Nhu nói: “Anh đang nghĩ, anh nên an ủi em thế nào, chứ không phải an ủi Đoàn Tử.”
Lục Nhu bị Chu Vân An chọc cười, Chu Vân An véo véo má Lục Nhu, anh ấy nói: “Đừng lo lắng.”
Ngày hôm sau Lục Nhu và Chu Vân An cùng đưa Đoàn Tử đi nhà trẻ. Đến nhà trẻ, Đoàn Tử quả nhiên không làm họ lo lắng, một chút cũng không khóc lóc mè nheo. Đoàn Tử không khóc, Lục Nhu cũng tỏ ra rất điềm tĩnh.
Lục Nhu: “Ừm, con quan trọng nhất, nếu học không được cũng không sao.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT