Nhìn bọn nhóc Tang Nương Tử bận rộn, Đồ Trạch khó mà tưởng tượng được cảnh tượng các Tang Nương Tử đeo những túi hành lý trên lưng rồi rời xa quê hương. Vì vậy, dù chưa thể hiểu rõ tình cảnh cấp bách và nguy hiểm đột ngột này, Đồ Trạch vẫn tìm đến Tang Nương: “Tôi có thể giúp gì không?” 
Tang Nương nhìn chằm chằm vào cục lông tròn vo trước mặt mà im lặng, quả nhiên là cô đang do dự.
“Tôi biết trồng củ cải, tôi còn biết…. biết nhổ củ cải nữa!” Mắt Đồ Trạch lập tức sáng lên, vỗ tay một cái: “Tôi còn có thể làm rất nhiều món ăn ngon!” Là một chú thỏ muốn chen chân vào khu vực ẩm thực, kỹ năng nấu ăn của Đồ Trạch chắc chắn không tệ. Cậu ra sức chứng minh giá trị của mình, nhưng rất nhanh sau đó lại nhận ra những kỹ năng ấy không có mấy tác dụng trong một trận thiên tai, chú thỏ nhỏ cụp tai xuống, trông vô cùng thất vọng.
“Vậy thì cùng chúng tớ đi thám hiểm đi.” Cuối cùng vẫn là Thúy Hoa nhấc bổng Đồ Trạch lên, chốt hạ quyết định.
“Còn tôi nữa! Còn tôi nữa!” Hựu Mộc vốn đang nấp một bên cũng không kìm được mà bay tới.
Tang Nương giơ tay búng Hựu Mộc bay ra xa: “Một đứa ngay cả chữ “Tang Mộc” còn không viết được, cuối cùng chỉ có thể bị gọi là Hựu Mộc ngốc nghếch như ngươi thì ngoan ngoãn ở lại rừng Tang đi.” 

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play