Xong hết mọi việc, ta bỗng cảm thấy rất đỗi bình thản.
Bình thản đến mức thấy mọi chuyện trên đời ta đều có thể tha thứ, đều có thể mỉm cười đối mặt.
Ta như thể đã thực sự cứu được chính mình, cứu lấy cô bé chật vật năm xưa.
Lâm Điệp Vân giãy khỏi ngục tốt, loạng choạng chạy đến phía ta.
Dẫu bị giữ lại, nàng vẫn cố sức kêu lên:
“Lâm Chi, xin lỗi ngươi, ta chỉ là quá sợ hãi. Vì sợ hãi nên ta mới làm sai rất nhiều chuyện. Ta chỉ thấy rằng nếu ngươi sống tốt trong ngôi nhà ấy, thì ta sẽ bị đuổi đi. Vì muốn được ở lại, ta mới cố ý hãm hại ngươi. Ta không thật sự ghét ngươi.”
Ta lặng lẽ nhìn nàng.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play