Khi về đến nhà, đã gần ba giờ chiều. Những ký ức về anh cả và chị dâu của nhà họ Mẫn từ thời còn sống chung dần hiện rõ trong đầu Hạ Mẫn Duyệt khi cô nhìn thấy họ.
Mẫn Dương Phàm nhìn thấy Hạ Mẫn Duyệt thì chẳng mấy vui vẻ. Bất kể ông nội nói gì, cậu vẫn không tin rằng một người có thể thay đổi một trăm tám mươi độ chỉ trong vài ngày như vậy.
Chỉ có Quách Hiểu Nguyệt là mỉm cười thân thiện với cô.
Mẫn Tự Cẩm bưng các món ăn đã được hâm nóng ra bàn. Trong lúc họ ăn, Quách Hiểu Nguyệt ngồi bên cạnh, thỉnh thoảng trò chuyện vài câu với Hạ Mẫn Duyệt.
Sau bữa ăn, Hạ Mẫn Duyệt mang gùi nhỏ của mình đến phòng thuốc của Ông Mẫn.
Ông Mẫn nhìn những khối hùng hoàng cùng mấy bó thảo dược lộn xộn mà cô mang về, không khỏi cau mày: con bé này bận rộn cả buổi mà chỉ thu hoạch được có bấy nhiêu?
“Con bé này, ông nội không thiếu thảo dược đâu. Mắt của anh Mẫn đã có tiến triển, coi như con đã chuộc lỗi rồi. Mấy chuyện trước đây con phá hỏng thuốc của ông, ta cũng bỏ qua, đừng đi hái thuốc đền bù nữa, ông nội tha thứ cho con rồi.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play