“Tự Cẩm, đi thôi, chúng ta về ăn gì đó, tôi mời cô ăn mì bò, rồi chúng ta quay lại lấy dầu.” Trong ký ức của Hạ Mẫn Duyệt, cô rất thích món mì bò ở một quán nhỏ trên trấn.
Thịt bò ở đó hầm mềm, ngấm gia vị. Mỗi lần Hạ Mẫn Duyệt đều gọi thêm một phần thịt.
Mẫn Tự Cẩm cũng đói rồi, cô ấy đứng dậy, thở ra một hơi, rồi vỗ nhẹ lên cái lưng hơi mỏi của mình.
Nhìn gùi của Hạ Mẫn Duyệt, cô ngạc nhiên thốt lên: “Hạ Mẫn Duyệt, có khi nào gùi này bị thủng không?”
Cô bước nhanh tới kiểm tra gùi, rồi nhìn lại con đường họ vừa đi qua để xem có thảo dược nào rơi ra không. Nếu không thì sao ba, bốn tiếng rồi mà gùi vẫn chưa đầy?
“Không có gì đâu, gùi vẫn tốt mà!” Hạ Mẫn Duyệt nhanh chóng đeo gùi lên, kéo tay Mẫn Tự Cẩm: “Đi thôi, đi ăn nào. Tôi đói lắm rồi, còn cô thì sao? Để tôi nói cho cô biết, có một quán mì bò rất ngon, tôi mời cô ăn, gọi thêm hai phần thịt và trứng luôn.”
Mẫn Tự Cẩm hừ một tiếng kiêu ngạo: “Cũng tàm tạm thôi.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play