Nghĩ đến đây, Nguyễn Tố Thu tự bật cười, làm sao có chuyện đó được?
Căn nhà nhỏ mà Mẫn Tự Cẩm mới dọn đi được hai, ba ngày nên vẫn còn khá sạch sẽ, Mẫn Duyệt nhanh chóng dọn dẹp gọn gàng.
Nhìn thấy Nguyễn Tố Thu đang giặt quần áo trong sân, cô tiến lại gần: "Thím, thím đang giặt ga trải giường à? Để cháu giúp!"
"Không cần... không cần đâu..."
Chưa kịp để Nguyễn Tố Thu từ chối, đôi tay trắng trẻo, mềm mại của Mẫn Duyệt đã thò vào chậu. Nguyễn Tố Thu đành để cô tự ý giúp.
Ga trải giường khi ngâm nước trở nên rất nặng, cần phải chà xát kỹ với xà phòng, rồi dùng sức để vò. Đúng là khó cho một cô gái quen dùng máy giặt từ nhỏ, và còn đang bị thương ở cổ tay như Mẫn Duyệt.
Nguyễn Tố Thu đương nhiên nhìn ra, cô nhóc này rõ ràng không quen việc. Bà chỉ biết thở dài bất lực: "Cái này nặng lắm, cháu làm không nổi đâu, để ta đưa cháu một chậu nhỏ."
Mẫn Duyệt nhìn xuống, thấy một chậu áo sơ mi trắng: "Đây là áo của anh Mẫn đúng không?" Cô hỏi với giọng đầy vui vẻ.
Nguyễn Tố Thu chỉ liếc nhìn cô, không trả lời, rồi tiếp tục chà xát ga giường.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play