Bước ra khỏi phòng khách, Mẫn Khải Hàng xoa nhẹ thái dương. Từ sau khi bị thương, anh rất nhạy cảm với những nơi ồn ào, thường cảm thấy đau đầu.
Mẫn Duyệt vừa cắn miếng bánh bao thứ hai thì nhìn thấy Mẫn Khải Hàng, người có gương mặt giống hệt Minh Viễn Dương, bước ra từ trong nhà.
Cô vội vàng đứng lên: "Minh... Anh Mẫn!"
Nghe mẹ và ông nói, Mẫn Khải Hàng đã biết Mẫn Duyệt đến. Anh nhíu mày: "Em đến đây làm gì?"
"Em..." Cô có thể nói là cô đến chỉ để kiểm tra xem trên lưng anh có vết bớt hình trăng khuyết không sao?
Với cô tiểu thư nhà họ Hạ này, người đã gây ra không ít rắc rối, Mẫn Khải Hàng cũng chẳng còn kiên nhẫn.
Không đợi cô nói tiếp, anh đã bước về phòng mình.
Mẫn Duyệt nhanh chóng theo sau và cũng bước vào phòng.
Phòng của anh rất sạch sẽ, ngăn nắp, không hề có một hạt bụi. Cô không khỏi ngạc nhiên, mắt đã không còn thấy rõ mà vẫn giữ phòng gọn gàng thế này sao.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT