Ý nghĩ của cô trôi xa, trái tim cũng rộng mở, cô không để ý đến ẩn ý trong câu hỏi của mẹ, chỉ khẽ dựa vào vai mẹ: “Không có ai làm hại con đâu, mẹ ạ. Những ngày qua ngoài điều kiện sống hơi khắc nghiệt, mọi thứ đều ổn cả.”
“Mọi chuyện đều ổn là tốt rồi! Muộn rồi, Mẫn Duyệt đi ngủ sớm đi. Ngày mai theo mẹ ra chợ, muốn ăn gì mình mua. Con gầy đi nhiều quá rồi, phải bồi bổ lại thôi.”
“Vâng, con biết rồi. Chúc mẹ ngủ ngon!”
Nói xong, Mẫn Duyệt nhanh chóng chìm vào giấc ngủ.
Nhưng Đặng Chi Huệ lại mất ngủ. Mẫn Duyệt không chịu nói, mà bà cũng không biết làm sao để hỏi thẳng con. Trong bóng tối, bà nằm đó, mắt mở to chờ một lúc lâu, chắc chắn rằng con gái đã ngủ say. Bà khẽ gọi: “Mẫn Duyệt, Mẫn Duyệt?”
Hạ Mẫn Duyệt không có chút phản ứng nào, mấy ngày qua cô đã quá mệt, nhanh chóng rơi vào giấc ngủ sâu.
Đặng Chi Huệ ngồi dậy, bật đèn bên giường, ánh sáng nhẹ nhàng lan tỏa khắp căn phòng.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play