Hồng Đại Đao và Hào Hải nhìn nhau, trong lòng tràn đầy bất mãn: Kiều Nghị chỉ lái xe thôi mà? Sao cuối cùng công lao lại thuộc về anh ta hết vậy?
Nhưng họ chỉ dám giận mà không dám nói, bởi lúc này điều họ lo lắng nhất là cô bác sĩ kia. Nếu cô ta không chữa được, e rằng sẽ rất khó ăn nói với Báo Gia.
Khu vực này có nhiều hầm pháo bị bỏ hoang, bên trong có cấu trúc hình móng ngựa, rộng rãi và kiên cố, nhưng vấn đề là cửa rất khó mở.
Lưu Báo Tử và đồng bọn thường xuyên ở trong những hầm pháo này, và đã mở sẵn cửa từ trước, không bao giờ đóng lại.
Mẫn Duyệt theo chân bọn chúng vào hầm pháo, một mùi thối rữa xộc thẳng vào mũi, cô vội lấy khẩu trang ra đeo lên.
Bên trong hầm pháo chỉ có ánh sáng lờ mờ từ đèn dầu. Ở góc trong cùng, trên một đống cỏ, có một người nằm bất động.
Khi thấy có người bước vào, một gã đàn ông đang ngồi dưới đất vội đứng lên: “Báo gia, anh Sài e rằng không qua khỏi.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT