Mẫn Khải Hàng có rất nhiều điều muốn nói, muốn hỏi, nhưng cuối cùng anh vẫn chọn gạt bỏ mọi suy nghĩ để ngủ. Từ bây giờ, anh lại có thêm một trọng trách: phải bảo vệ an toàn cho Mẫn Duyệt.
Phía sau, hai người kia đã ngủ say. Hào Hải vừa lái xe, vừa thỉnh thoảng liếc nhìn về phía sau.
Thấy bác sĩ nữ vẫn ngồi thẳng lưng, căng thẳng không dám thả lỏng, hắn cười nói: “Bác sĩ Hạ, mệt thì ngủ một chút đi. Bọn tôi không phải buôn người, không bán cô đâu.”
Bác sĩ Hạ chỉ cúi đầu lắc nhẹ, không nói gì, trông có vẻ rất bất an. Hào Hải thấy vậy cũng không bận tâm thêm.
Từ lúc nửa đêm đến khi trời hừng sáng, mặt trời lên cao, người đàn em ngồi sau vừa tỉnh dậy liền thông báo: “Sắp đến nơi rồi.”
Mẫn Duyệt nhìn ra ngoài cửa sổ xe, thấy một loạt những ngọn đồi nhỏ trải dài phủ đầy cỏ dại. Cô không rõ bây giờ đã cách huyện Khắc Mộc bao xa.
“Đây là khu vực Alatan?” Kiều Nghị hỏi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play