Chỉ cần bác sĩ Lưu ra tay giúp, ba người có thể đánh bại hai kẻ kia mà.
“Không, không được đâu, tay tôi đau lắm, đứng dậy không nổi!” Lưu Khải sợ hãi, rụt người lại.
“Đồ hèn nhát!” Hoàng Đào khinh bỉ, rồi quay sang Mẫn Duyệt:
“Bác sĩ Hạ đúng không? Nhanh lên, đừng trì hoãn nữa. Thực sự mà nói, chúng tôi chỉ muốn mời cô đi chữa bệnh cho anh em thôi, không có ý định gì khác. Chỉ cần cô hợp tác, tôi đảm bảo cô y tá này không sao, và cô cũng sẽ bình an vô sự. Chúng tôi mời cô đi thế nào, sáng mai sẽ đưa cô về y như vậy.”
Bên ngoài, tiếng pháo nổ vang lên không ngừng, kêu cứu cũng chẳng ai nghe được. Mẫn Duyệt dù ghét cay ghét đắng Lưu Khải nhưng không thể không lo cho Tiểu Xuân.
Cô cố gắng kiềm chế nỗi sợ, nói: “Các anh thả cô ấy ra trước đi, thả cô ấy ra thì tôi sẽ đi với các anh.” Cô thực sự lo rằng chỉ cần Hào Hải lỡ tay một chút, lưỡi d.a.o sẽ cắt sâu thêm vào cổ Tiểu Xuân.
Hào Hải dường như nhìn thấu suy nghĩ của cô, nên nói: “Bác sĩ Hạ, yên tâm đi, chỉ cần cô hợp tác, tay tôi rất vững vàng.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT