Nhưng không sao, là vàng thì sẽ sáng, sớm muộn gì cô cũng có thể đứng vững bên cạnh các bác sĩ ngoại khoa trên bàn mổ.
Buổi sáng cô làm quen với các khoa phòng và phân công công việc, buổi chiều lãnh đạo cho cô nghỉ, để cô mua sắm thêm đồ dùng sinh hoạt, ngày mai chính thức đi làm.
Mẫn Duyệt không quen với thức ăn địa phương, nên trừ những lúc bận rộn, cô thường tự nấu ăn.
Sau một tuần đi làm, cô thật sự thấm thía lời mẹ nói, đúng là cô đã tự biến mình thành một người sống khổ hạnh.
Nhưng không lâu sau, cô đã quen với các đồng nghiệp là người bản địa.
Cô cũng có cơ hội vài lần đi vào những ngọn núi phía sau huyện.
Đó là một dãy núi trùng điệp không thấy điểm cuối, như thể kéo dài đến tận chân trời.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT