Một ông lão nhỏ bé đi theo sau Hứa Đông Chí, vừa chạy vừa nói: "Này, cậu trai, đã nói sẽ hát cả ngày với giá 3 tệ một người. Không phải chúng tôi không muốn hát, mà là cậu không cần nữa, nhưng tiền thì vẫn phải trả đủ nhé!"
Còn một cô gái nhỏ khác đang cố gắng chạy theo: "Anh Đông Chí, đợi em với, em chạy không kịp."
Mẫn Khải Hàng còn chưa kịp bước ra khỏi cổng, đoàn người nhà họ Hứa đã lũ lượt chạy mất, giống như bị ma đuổi vậy.
Cảnh tượng đó khiến Thẩm Diễm và Hồ Xuân Hoa cười lớn, sau đó mọi người xung quanh cũng cười theo. Ở vùng nông thôn, không có nhiều trò giải trí, nên những vở kịch như thế này giúp mọi người bớt nhàm chán sau bữa cơm.
Chỉ có Vệ Lan là không cười, bà ta nhìn đoàn người rời đi, rồi lại nhìn đám đông đang cười, giậm chân tức tối: "Ôi trời, không quản nổi nữa rồi, ai nấy đều muốn làm loạn cả lên."
Sau đó, bà ta cũng quay người đi nhanh.
Cuối cùng Mẫn Duyệt cũng có thời gian để cảm ơn Thẩm Diễm: “Chị Thẩm, hôm nay thật sự nhờ có chị, còn chị Xuân Hoa và dì Mạnh nữa, em cảm ơn mọi người nhiều lắm!”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play