Nghe nói người đó bị cháy đen thui, vậy mà Mẫn Duyệt không sợ chút nào sao? Cô còn chạy ra nhìn nữa chứ? Không sợ tối về gặp ác mộng à? Hơn nữa, Hứa Đông Mai khi còn sống còn thích anh hai, coi Mẫn Duyệt là tình địch mà!
Mẫn Duyệt nhận thấy có người đang nhìn mình chằm chằm, cô quay sang Mẫn Tự Cẩm: "Sao em cứ nhìn chị thế? Nhìn đường đi kìa, cẩn thận ngã xuống mương đấy."
Mẫn Tự Cẩm chợt tỉnh lại: "Lúc em về, thấy một đám người đang gây rối trước cơ quan của bố. Hỏi ra mới biết người nhà Hứa Đông Mai đang đòi bồi thường."
"Bồi thường? Bồi thường cái gì?"
"Bồi thường tiền chứ sao. Người c.h.ế.t rồi, chẳng lẽ họ còn đòi người khác đền mạng à? Mà chị nói xem, cô ấy tự dưng đi lên núi làm gì, đã thấy lửa cháy mà cũng không biết chạy sao? Giờ còn dám đòi bồi thường chính quyền, chính quyền có đốt lửa đâu mà đòi."
"Đúng rồi, thật dày mặt, chuyện gì cũng dám nghĩ." Mẫn Duyệt cau mày nói với vẻ khó chịu.
Ban đầu, Hứa Đông Mai không nghe lời khuyên mà mất mạng, cô còn thấy tiếc và có chút thương xót cho gia đình cô ấy, dù sao cũng là cảnh người đầu bạc tiễn kẻ đầu xanh.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT