“Hơn hai giờ sáng.” Phùng Thục Doanh trả lời, rồi hỏi thêm: “Hôm qua cháu chạy đi đâu mà ông nội tìm cả buổi chiều cũng không thấy cháu?”
Bà chỉ nghe chị dâu nói rằng đã gặp Mẫn Duyệt, còn lại thì không rõ.
Mẫn Duyệt kể lại sơ qua những gì đã xảy ra ngày hôm qua.
“Từ giờ trở đi, không được một mình vào rừng sâu nữa đâu đấy!” Nguyễn Tố Thu nghiêm nghị nói, nghĩ đến ngọn lửa khổng lồ trên núi hôm qua mà vẫn còn cảm thấy kinh sợ. Cô gái này gan sao mà to thế.
Phùng Thục Doanh tạm dừng tay, bước đến trước mặt Mẫn Duyệt: “Lần trước một mình đi tới mỏ Hùng Hoàng, hôm qua lại tự đi vào rừng sâu, Mẫn Duyệt, sau này không được như vậy nữa đâu. Đi đâu, nhất định phải nói với người nhà, tốt nhất là để anh Mẫn đi cùng. Nếu có chuyện gì xảy ra thật, bác biết mẹ con sẽ làm sao, mà anh Mẫn sau này biết phải thế nào?”
Bà thực sự coi cô như con dâu rồi.
Mẫn Duyệt hiểu ra lỗi của mình. Từ khi đến đây, cô không còn là người cô độc nữa, mà có người quan tâm, lo lắng cho mình.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play