Từ sau khi Hà Thanh Hà nhào vào lòng Phó Sâm khóc một trận ở khu vui chơi, cậu bắt đầu biết cười.
Nghĩ đến chuyện hôm đó, cậu vẫn thấy ngượng ngùng, nhưng lại thân thiết hơn nhiều với Phó Sâm.
Mỗi lần Phó Sâm về nhà chính, Hà Thanh Hà sẽ đứng đợi ở cửa, cười tít mắt hỏi: “Anh Phó Sâm lại mang gì hay về đó?”
Cậu cười mà đôi mắt như có sao khiến người ta liên tưởng đến gió xuân đầu mùa.
Đến mẹ Phó cũng kinh ngạc trước sự thay đổi của Hà Thanh Hà: “Thằng bé này cười lên ngọt thật, đúng là dễ thương quá.”
Bà không khỏi cảm thán: “Vẫn là tuổi nhỏ dễ tâm sự hơn, Phó Sâm đến mấy lần thôi mà Tiểu Hà đã cởi mở hẳn.”
Chỉ có một chuyện hơi đau đầu: “Tôi có thể làm bà nội của Tiểu Hà rồi, mà Tiểu Hà vẫn gọi Phó Sâm là anh, vai vế loạn cả lên.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT