Sáng sớm, Đường Chu bị hành động này của Trần Thiệu làm cho hoảng sợ.
Đường Chu còn tưởng rằng trên mặt mình có cái gì, xoa xoa mặt thì không thấy. Cậu kỳ lạ nhìn Trần Thiệu một cái. Nhưng Trần Thiệu cũng chỉ làm một hành động thân mật như vậy, rồi không làm gì khác nữa.
Đường Chu tưởng Giang Phó Viễn sẽ hỏi, nhưng kết quả Giang Phó Viễn không hỏi, chỉ bảo tài xế tiếp tục lái xe.
Hiển nhiên đây là một chuyện nhỏ, ai cũng có vẻ không để ý, sau đó Đường Chu cũng không để tâm nữa. Dù sao quá để ý thì xác thật chỉ tự làm mình phiền muộn.
Đổi thuốc xong, Giang Phó Viễn còn trực tiếp đưa Đường Chu trở lại trường học, vết thương của cậu cũng sắp có thể cắt chỉ.
Khi trở về, các thầy cô và học sinh đều bày tỏ sự quan tâm lớn đối với Đường Chu, bất kể là học sinh của lớp cậu hay trẻ con ở các khối khác cũng đều thể hiện sự quan tâm của mình.
Đường Chu cảm thấy vui vì điều này, một vài học sinh có tính cách hoạt bát, hướng ngoại sẽ trực tiếp đến gần Đường Chu hỏi thăm vết thương thế nào, lại hỏi Đường Chu dạo gần đây sống ra sao.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT