Đường Chu không biết mình đã bị hắn chiếm đoạt trong bao lâu, cơn khó thở làm ý thức cậu có chút mơ hồ, chỉ có thể không ngừng chịu đựng nụ hôn của hắn.
Đôi chân cậu sớm đã rã rời trong nụ hôn ngang ngược đó, nếu không phải lưng cậu dựa vào thân cây và Trần Thiệu đỡ lấy, cậu đã nghi ngờ liệu mình có ngã xuống đất hay không.
Mãi đến khi tiếng sấm từ xa liên tục kéo đến, Trần Thiệu mới buông Đường Chu ra, nhặt chiếc nón lá lên đội lại cho cậu, sau đó lập tức cõng cậu lên lưng. Hắn cõng cậu nhanh chóng chạy khỏi gốc cây.
Nếu không phải tiếng sấm từ đằng xa đó, Đường Chu không biết mình sẽ còn bị hôn trong bao lâu nữa.
Cậu úp mặt vào tấm lưng rắn chắc của Trần Thiệu, hơi ấm từ hai cơ thể truyền qua lớp quần áo ướt sũng.
Đường Chu hít thở không ngừng trong khoảng cách gần đó, hơi thở nóng hổi của cậu phả vào lưng Trần Thiệu.
Lúc này Đường Chu chẳng còn để ý đến chuyện gì khác, cậu chỉ muốn nhanh chóng ổn định hơi thở của mình, nếu không cậu thật sự cảm thấy mình sẽ không thở nổi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT