Thẩm Miên bế rồng con xuống, sau khi kiểm tra một lượt, anh xác nhận được rằng nhóc không bị thương. Cảm xúc của rồng con nhìn cũng có vẻ rất ổn định, không hề sợ hãi bối rối, kết hợp với thói quen trông con của tộc rồng thì có thể thấy đây hẳn không phải là lần đầu nhóc bị ném ra ngoài.
Xe bay thì lại khá thảm, nóc xe bị đập trúng đã lõm xuống, ngoài ra còn bị tróc một mảng sơn, lộ ra lớp kim loại xám tro bên trong.
Chiếc xe này của Hạ Tỉnh chỉ được trang bị thêm một hệ thống phòng ngự khẩn cấp, không có mấy loại chức năng như chống đạn, chính xác là một chiếc xe bay dân dụng có chất lượng tốt, vậy nên rõ ràng là nó không thể đỡ được lực xung kích từ Rồng Đá Quý con từ trên trời rơi xuống.
Nhóc Rồng Đá Quý đỏ này trông có vẻ như chưa đến tuổi đi học, nhóc bé xíu nằm trong lòng Thẩm Miên, cân nặng có lẽ chỉ bằng một nửa Tiệp An.
Rồng con nâng đuôi to đáp lên tay Thẩm Miên, mắt to vô tội chớp chớp, còn khe khẽ kêu một tiếng với anh. Rồng con ở độ tuổi này, chỉ cần có một gia đình hạnh phúc khỏe mạnh thì cơ bản đều là cao thủ làm nũng.
Hạ Tỉnh vẫn luôn chú ý tình hình ngoài xe, phát hiện thứ đập trúng nóc xe là một rồng con thì cũng không vội ra ngoài. Chờ đến khi Tinh Phỉ đã ngừng ho, Hạ Tỉnh mới cẩn thận vỗ vỗ lưng cô bé rồi mở cửa xe đi xuống.
Thẩm Miên đang hỏi rồng con nhà ở đâu, nhưng khi nãy nhóc con này bay tới nên sau khi quay đầu nhìn một vòng, nhóc nắm móng, vô cùng bối rối nhìn Thẩm Miên: “Cháu không, không nhớ ạ.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT