Đúng như Lộ Nguyên nghĩ, mãi đến gần chạng vạng ngày hôm sau anh mới làm xong năm cái túi nhỏ, chờ Ngôn Đàm vẽ xong tranh rồng nhỏ đáng yêu rồi hoàn thành lên màu thì đã là hai ngày sau.
Tuy Ngôn Đàm có thiên phú vô cùng đặc biệt ở phương diện hội họa và âm nhạc, nhưng đây vẫn là lần đầu tiên cậu bé tặng tác phẩm của mình cho người khác, đặc biệt, những người đó còn là các chị gái xinh đẹp gọi cậu bé là bé cưng đáng yêu. Ngôn Đàm sợ mình vẽ hỏng nên mỗi tranh đều luyện tập vài lần rồi mới dám vẽ lên túi.
Lộ Nguyên tự kéo kéo mặt mâm của mình: “Ầy, em ngốc quá đi.”
Nhóc nhìn sắc trời dần tối xuống, trong lòng cảm thấy vô cùng áy náy: ngày ấy nhóc mò lại gần vây xem phòng stream của viện trưởng, vừa lúc nhìn thấy làn đạn trên màn hình đang kêu gào nói túi nhỏ của Tiệp An đáng yêu quá, nhóc bèn hứng lên làm ra hoạt động mở rộng thị trường tiêu thụ.
Thẩm Miên nhìn gương mặt bị kéo suốt hai ngày nay của nhóc: “Mặt không đau à?”
Lộ Nguyên xoa xoa mặt: “Mới đầu có hơi đau ạ, nhưng kéo nhẹ một chút là không đau nữa rồi, thật sự là sờ rất sướng ạ.”
Nhóc kéo tay Thẩm Miên ấn lên mặt mình, vừa xoa vừa hỏi: “Dẽ* chịu không ạ?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT