Ngôn Đàm dính sát vào thân cây, mắt to đen nhánh tràn ngập kinh hoảng và bối rối.
Đúng là Ngôn Đàm yêu thích đồ vật lấp lánh. Lần đầu nhìn thấy Thẩm Miên, cậu bé đã cảm thấy trong mắt viện trưởng có ánh sáng, cho nên lúc bị anh bế lên, Ngôn Đàm không sợ hãi cũng không chạy trốn.
Nhưng điều đó không có nghĩa là chỉ cần là thứ lấp lánh thì Ngôn Đàm sẽ thích, cậu bé là một nhóc rồng có mắt thẩm mỹ, đương nhiên sẽ không thích kiểu phối màu cay mắt như thế này.
Ngôn Trú tưởng rằng bộ quần áo này vẫn chưa đủ cool, vì thế nên hắn nhớ lại giới thiệu sản phẩm một chút rồi lặng lẽ ấn lên cái mũi của rồng con bằng nhũ.
Cái mũi đó thế mà lại là một công tắc, sau khi ấn xuống, những đèn nhỏ lấp lánh giấu trong nhũ đỏ liền chíu chíu chíu sáng lên.
Ngôn Đàm hít mũi, đã sắp bị xấu đến phát khóc rồi.
Nhưng cậu bé rất hiếm khi từ chối Ngôn Trú, hoặc là nói trừ khi bị ép đến nóng nảy thì cậu bé sẽ không dám từ chối Ngôn Trú, thế nên nước mắt liền lách tách rơi xuống trên món quà này.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT