Khi thân nhân bị quan phủ mạnh mẽ áp giải đi, dân chúng vốn đã nén một bụng lửa giận. Nhưng vì e ngại cường quyền, hơn nữa các đại phu đều ở học phủ, họ chỉ dám giận mà không dám nói. Giờ hay tin học phủ đã có không ít người chết, thi thể lại bị lôi đi bãi tha ma ngoài thành thiêu đốt như súc vật, những con sơn dương hiền lành ngày thường cuối cùng cũng không kìm được cơn giận, vớ lấy vũ khí trong tay, theo tiếng kêu gọi kéo nhau lên đường.
Ban đầu chỉ mươi mấy người, rồi tăng lên mấy chục, sau đó đã biến thành hàng trăm, hàng ngàn. Phủ binh Lâm Châu thành tổng cộng cũng chỉ vài ngàn, hơn phân nửa phải canh giữ tường thành, phần còn lại thì suốt ngày tuần tra trong thành, quân số tản mát khắp nơi, làm sao chống đỡ nổi cơn giận dữ của dân chúng?
"Chuyện gì thế này?" Một tên phủ binh chưa rõ tình hình nhìn đám người từ xa kéo đến, định xông lên giải tán, nhưng bị đồng đội kéo lại. "Đừng đi."
"Vì sao?"
"Ngươi cản không nổi đâu." Đồng đội vẻ mặt thương cảm nói, "Bọn người học phủ kia quá vô nhân đạo, đem thi thể người ta lôi ra ngoài thiêu hủy. Ai mà không có vợ con, đổi lại là ngươi thì ngươi nhẫn tâm được à? Dù sao ta không đành lòng."
"Nhưng mà..."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play