Thẩm Tiêu vẫn luôn nghĩ, vận may của con người có lúc lên lúc xuống, nhưng xui xẻo đến mức giữa khu rừng mưa bạt ngàn này lại bị sét đánh trúng thì đúng là lần đầu tiên cô thấy.
Xung quanh một mảnh tối đen, chỉ có cái cây bị sét đánh ở giữa còn le lói vài tia lửa, nhưng xem chừng chẳng mấy chốc cũng bị mưa dập tắt.
Khi Thẩm Tiêu đang tìm lá chuối tây để che mưa và chuẩn bị tiến lại xem xét tình hình, thì bốn người kia, hồn vía lên mây vì hoảng sợ, đã la hét chạy tới.
Bên ngoài vẫn còn mưa, nhiệt độ trong rừng mưa vào ban đêm không thấp, nhưng cứ dầm mưa mãi, nguy cơ cảm lạnh sẽ tăng cao. Đối mặt với ranh giới sinh tử, Thẩm Tiêu không thể làm ngơ.
Nơi trú ẩn của cô đủ rộng để cô và bà Phạm nằm xuống, nhưng vì trời mưa suốt đêm, họ lo nước mưa sẽ làm ướt quần áo nên đều ngồi cả, vẫn còn một chút không gian.
"Mọi người có thể vào đây tránh mưa," Thẩm Tiêu nói. "Nhưng bên trong không gian không lớn, chỉ có thể ngồi sát vào nhau thôi." Lòng trắc ẩn thì có, nhưng họ quay lưng về phía cô, cô cảm thấy an toàn hơn.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT