Thực ra, những suy đoán kia, Từ Phàm không phải không nhận ra.
Nhưng cậu nhìn thoáng mọi chuyện. Cậu biết rõ bản thân mình có bao nhiêu phần trăm cơ hội, cũng không hề nghĩ tới việc lợi dụng chuyện này để mưu lợi cá nhân. Bởi vậy, người khác suy đoán với cậu mà nói, có cũng được, không có cũng chẳng sao. Thậm chí đôi khi, cậu còn cảm thấy, nếu những hiểu lầm này có thể giảm bớt sự chú ý đến Phạm lão thái, thì mọi người cứ việc hiểu lầm, đằng nào cậu cũng chẳng thiệt thòi gì.
Chỉ tiếc, cậu bằng lòng nằm yên chịu trận, Thẩm Tiêu và những người khác lại hy vọng cậu có thể phát huy ra giá trị lớn hơn nữa.
Hôm nay, Phạm lão thái chủ động tìm đến Từ Phàm, nói: "Gần đây trong khu nhà mình xuất hiện nhiều người lạ, hơn nữa ngày nào cũng có người đến trước cửa nhà con dò hỏi."
Từ Phàm không phải kẻ ngốc, cậu chỉ cần suy nghĩ một chút là hiểu ra chuyện gì, vì thế nói thẳng: "Chắc hẳn họ cho rằng con là cái vị thần y diệu thủ hồi xuân kia, nên tìm đến đây. Tiếc là, con không phải Phật thật, Phật ở ngay đối diện thôi ạ."
"Con đừng có nói vậy." Phạm lão thái có chút đỏ mặt, "Ta chẳng qua cũng chỉ là kẻ tục nhân kiếm tiền thôi."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play