Thấy mẹ lại nhắc đến chuyện đau lòng, Từ Phàm không muốn bố thêm khổ sở, bèn cố ý tạo ra tiếng động, để mọi người biết mình đến, “Bố, mẹ, bác Triệu ạ.” Chào hỏi xong, cậu đi đến trước giường bệnh nhìn sắc mặt bố, so với hôm qua, khí sắc bố trên mặt quả thật hồng hào hơn nhiều.
“Sao con lại đến đây? Chẳng phải đã bảo con lo làm việc, ở đây có mẹ chăm sóc là được rồi sao?” Thấy con trai đến, mẹ Từ cũng không nhắc lại những chuyện buồn bã kia nữa.
“Con tan làm đi ngang qua đây, tiện thể ghé vào xem.” Từ Phàm nói, “Con thấy bố hồi phục khá tốt, có phải sắp được xuất viện rồi không?”
“Hồi phục tốt thật.” Bác sĩ Triệu nói, “Nhưng chuyện xuất viện tạm thời đừng nghĩ đến vội. Vụ án này gây ảnh hưởng lớn ngoài xã hội, đến lúc đó e là có không ít người đến thăm, cứ ở bệnh viện tiện hơn.”
Từ Phàm lại nói: “Nếu thật vậy, thì càng phải mau chóng xuất viện mới được.” Cậu không muốn đến lúc đó cả đám người cầm đèn rọi vào mặt bố, hỏi cảm giác thế nào khi bị bệnh nhân của chính mình đâm dao. Còn chuyện lãnh đạo hay không, xin lỗi, để chuyện này nhà họ được công đạo rồi tính.
“Ý con trai nói cũng là ý của tôi.” Mẹ Từ lúc này đã giấu cảm xúc đi, “Lão Từ nhà tôi thật sự cần không gian yên tĩnh để nghỉ ngơi. Mấy ngày nay người đến cũng đủ nhiều rồi.” Nếu chồng bà còn có thể ở bệnh viện thêm thì không sao, nhưng tình hình hiện tại...

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play