A Lạc không ngờ rằng, sau khi trúng Xích Đăng hoa độc, buông thả mình một cách triệt để như vậy, nàng vẫn có thể mở mắt ra lần nữa.
Y phục xộc xệch đã được mặc lại ngay ngắn, tóc nàng vẫn còn rối bời, nằm giữa biển hoa bóng đè rực rỡ, trước mắt là bầu trời xanh trong vắt không một gợn mây.
Chậm rãi ngồi dậy, nhìn những bông hoa bị mình đè bẹp một mảng nhỏ, A Lạc nhất thời hoài nghi, liệu mình có phải vừa trải qua một giấc mộng.
Nhưng rất nhanh, nàng biết, tất cả đều không phải mộng.
Vừa đứng lên, nàng thấy phía trước, giữa biển hoa, một bóng người cao lớn thuần trắng không tì vết đang lặng lẽ quay lưng về phía nàng.
Nghe thấy tiếng động, người kia không quay đầu lại, vẫn im lìm đứng đó.
Mái tóc đen dài ngang eo bị gió thổi tung, nhẹ nhàng bay lượn. Ống tay áo rộng buông xuống trên những cành hoa, vạt áo trắng như tuyết phảng phất nhuốm màu phấn hồng kiều diễm.
Thân ảnh cô đơn, quanh thân tỏa ra khí chất cao ngạo thanh lãnh, lạnh lẽo như tuyết đọng ngàn năm trên đỉnh núi, khiến người ta chỉ nhìn thôi đã e sợ.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT