Hoàng hôn buông xuống, giữa ranh giới ngày và đêm, dương khí lắng xuống, âm khí trỗi dậy. Đây là thời khắc dễ xảy ra những chuyện kỳ lạ nhất, nên hoàng hôn còn được gọi là “thời khắc quỷ loạn vũ”.
A Lạc ngồi trên ghế đá công viên, bên cạnh nàng là một con lão quỷ đang lẩm bẩm kể đủ thứ chuyện tầm phào về những người đang đi dạo trên quảng trường. Hết chuyện của bản thân, giờ nó lại đi buôn chuyện của người khác.
“Cô nhìn xem, cái thằng đẹp trai kia kìa, đây là cô gái thứ 5 trong tháng này nó dắt theo rồi đấy. Giới trẻ bây giờ ấy mà, chẳng coi tình cảm ra gì cả. Cái loại càng vẻ ngoài tử tế thì càng dễ dãi trong chuyện tình cảm.”
“Còn cái bà lão đeo hoa tai ngọc phỉ thúy kia, gặp ai cũng khoe hoa tai của mình, ngày nào cũng phải nói một lần là con trai bà mua cho, tốn mấy chục vạn lận, nghe đến mức tai tôi nổi kén luôn rồi. Thực ra cái hoa tai đó là ngọc giả, con trai bà ta lừa mẹ nó đấy!”
“Cả ông lão đằng kia nữa, để tôi xem nào, ông ta đã làm ‘chuyện đó’ với mấy cô rồi! Trốn sau nhà vệ sinh công cộng ở rìa quảng trường, lớn tuổi thế rồi mà chẳng biết xấu hổ gì cả!”
Nói đến đây, lão quỷ lại lộ vẻ mặt đau lòng, đầy rẫy nỗi ngán ngẩm về sự đổi thay của thế sự và lòng người.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT