Người đàn ông tự xưng là em trai kia vừa bò vừa lết chạy đi, giống như một con gián sống trong cống bị ánh nắng chiếu vào, toàn thân run rẩy sợ hãi.
Trong phòng chỉ còn lại A Lạc và người đàn ông ngồi trên xe lăn. Hắn không biết từ lúc nào đã ngước mắt lên, nhìn chằm chằm cô.
Đôi mắt người đàn ông rất đen, như những viên hắc diệu thạch thuần khiết nhất, không lọt vào một chút ánh sáng nào. Hắn lặng lẽ nhìn cô, hai mắt sâu thẳm như vực không đáy, lại giống như miệng một con quái vật đang mở ra, toát ra vẻ sâu thẳm và nguy hiểm.
Bên ngoài ngôi nhà vang lên tiếng ồn ào, đó là mọi người trên tiệc cưới đang cạn chén, còn có tiếng trống, tiếng pháo, tiếng cười nói ầm ĩ, một khung cảnh náo nhiệt.
Trong phòng lại tĩnh lặng đến mức nghe thấy cả tiếng kim rơi. Ngồi mãi cũng không phải là cách, A Lạc và người đàn ông nhìn nhau một lúc. Thấy hắn cứ nhìn mình, cô hơi mím môi, tùy tiện tìm một chủ đề để hỏi: "Anh có muốn uống rượu giao bôi không?"
Phó Ngôn Lễ theo bản năng liếc xuống, nhìn chén rượu bị vỡ vụn: "..."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play