Một buổi sáng khác, A Lạc rời giường, vệ sinh cá nhân xong rồi đi lên sân thượng.
Cô không thích ở mãi trong phòng thí nghiệm ngầm, vì sống lâu không thấy ánh mặt trời sẽ khiến tâm trạng u uất. Vì thế, phần lớn thời gian trong ngày cô đều lên trên này để phơi nắng, chỉ đến tối mới xuống ngủ.
Bữa sáng thường là bánh mì lấy từ siêu thị nhỏ, thỉnh thoảng sang hơn một chút thì uống kèm một hộp sữa. Đồ ăn trong siêu thị và cả kho hàng còn khá nhiều, đủ để một mình cô ăn hơn nửa năm. Dù vậy, A Lạc vẫn có thói quen ăn uống tiết kiệm.
Lúc đi siêu thị, cô gặp hai người lính, họ cũng đang lấy đồ ăn. Thấy A Lạc bước vào, động tác của hai người có phần gượng gạo. Một người chủ động hỏi cô muốn ăn gì, anh ta sẽ lấy giúp.
A Lạc từ chối ý tốt đó, và trong ánh mắt không chớp của hai người đàn ông, cô cầm bữa sáng rồi rời đi.
Trước đây, mỗi ngày khi rảnh rỗi, cô lại ra sân phơi nắng đọc sách. Đọc mệt thì ngủ, đói thì đi tìm chút gì đó ăn. Hôm nay cũng vậy.
Tuy nhiên, hôm nay viện nghiên cứu không chỉ có mình cô. A Lạc ôm cuốn sách ngồi trên ghế nằm, cảm nhận vô số ánh mắt cố ý vô tình dừng lại trên người mình.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT