Đầu ngón tay truyền đến từng đợt tê dại, khiến những đau đớn khác trở nên nhỏ bé. Sau khi bị người kia hết liếm lại mút, cuối cùng A Lạc cũng tìm lại được lý trí, vội ấn mặt hắn đẩy ra.
Con ngươi tang thi vẫn dán chặt vào tay A Lạc, không rời nửa khắc. Đôi mắt hắn đen ngòm, không một tia sáng lọt vào, chẳng có đường ranh giới của đồng tử, nhìn thẳng vào người ta đáng sợ vô cùng.
Nhưng A Lạc chẳng thể nào cảm thấy sợ hãi. Im lặng nhìn hắn, giọng A Lạc đầy phức tạp: "Hết thật rồi, vết thương sắp lành vì anh liếm đấy."
Không chỉ vết thương, đến cả tro bụi dính trên tay cũng bị hắn liếm sạch, tay A Lạc giờ sạch sẽ như vừa được tẩy rửa.
Tang thi dường như hiểu được, hoặc đúng hơn là hiểu nửa câu đầu.
Hắn chậm chạp xoay đầu, ánh mắt từ tay A Lạc chuyển lên mặt. Sau một hồi nhìn chằm chằm, hắn chậm rãi đưa ra kết luận: Món ăn này rất ngon, nhưng hắn không thể ăn A Lạc, chỉ có thể uống máu chảy ra từ người A Lạc.
Hắn cũng không thể giết chết A Lạc, chết rồi sẽ không còn món ăn ngon như vậy nữa, càng không thể biến A Lạc thành tang thi giống hắn.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play