Không bao lâu sau, cơ hội mà A Lạc chờ đợi cũng đến.
Phong Hạo Thiên phái người đến gọi nàng đến Cần Chính Điện. Rốt cuộc, trong lòng ông vẫn còn một chút áy náy với đứa con gái mà mình sủng ái bấy lâu. Dù Phong Thanh Nhan có khuyên nhủ, đưa ra bao nhiêu bằng chứng xác thực, ông vẫn còn dao động, muốn đích thân hỏi A Lạc ý kiến.
Đương nhiên, kết quả không cần nghĩ cũng biết. Ai lại muốn phải gả cho một ông lão đáng tuổi ông nội mình chứ?
A Lạc chắc chắn không muốn. Dù Phong Hạo Thiên có giải thích rõ tầm quan trọng của việc này, trong nguyên tác, Phong Thanh Lạc vẫn một mực giữ thái độ "Không nghe, không nghe, ta không nghe!". So với sự trầm ổn, bình tĩnh của nữ chính, cô ta phô bày sự ngang ngược, tùy hứng của mình một cách vô cùng nhuần nhuyễn.
Tục ngữ có câu, "Người so người, tức chết đi được, hàng so hàng, vứt đi là vừa."
Trước kia, Phong Hạo Thiên chỉ có một đứa con gái thân cận như vậy, ông luôn thấy nó cái gì cũng tốt. Nhưng giờ đây, khi một người con gái ưu tú khác xuất hiện, lại có Phong Thanh Nhan như viên ngọc quý ở trước mặt, Phong Hạo Thiên mới nhận ra Phong Thanh Lạc kém cỏi đến mức nào.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT