Đường Phỉ thu dọn xong đồ đạc rồi rời đi. Đi khỏi cửa hàng chừng trăm mét, cô thấy cái cậu thiếu niên lúc nãy đang đứng cạnh thùng rác, vứt ba cái que xiên xuống, rồi cầm cái ly giấy dùng một lần, ngửa cổ uống cạn nước lẩu, sau đó vung tay ném chiếc ly vào thùng rác.
Chỉ là vứt rác thôi mà, làm như diễn kịch vậy.
Đường Phỉ thấy hơi buồn cười, nhưng nhanh chóng điều chỉnh lại vẻ mặt, lướt qua cậu ta và đi tiếp.
Thiếu niên kéo kéo cặp sách, định bước đi thì thấy cô chủ quán từ phía sau đi tới. Nghĩ đến việc mình ăn lẩu Oden mà uống cạn cả nước, còn bị người ta nhìn thấy, cậu ta xấu hổ đến 囧 cả mặt, trong lòng ảo não khôn nguôi.
Đứng ngây ra một lúc, cứ tưởng cô ta sẽ chào hỏi hoặc nói gì đó, thiếu niên theo bản năng nhăn nhó mặt mày, liếc xéo người phụ nữ đi ngang qua mình.
Nhưng Đường Phỉ cứ thế đi thẳng, không hề quay đầu lại, như thể chẳng hề thấy cậu ta, hoặc là thấy rồi cũng coi như người xa lạ.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play