Tử Cẩn thoăn thoắt tiến đến trước mặt họ: "Sư thúc có khỏe hơn chưa? Công lực đã hồi phục?"
Trác Dương cười hiền hòa: "Đúng như con nói, chắc là ta đây thân mang công đức, thiên hạ vẫn còn người nhớ đến một tiểu nhân vật như ta, cảm niệm những việc ta đã làm năm xưa nên công lực hồi phục rất nhanh." Đến đây, nụ cười của ông chợt tắt, khẽ thở dài: "Nhưng cũng gây ra không ít phong ba. Chúng ta không muốn lưu lại nơi thị phi nữa nên đến tìm con."
Tiểu sư đệ vội hỏi: "Sao vậy sư thúc? Bọn con rời đi đã lâu, không biết bên ngoài thế nào?"
Lan Sa đáp: "Còn không phải mấy chuyện tranh giành đoạt lợi kia! Ta đã bảo môn hạ đệ tử đi giúp Tư Minh Quân rồi, chúng ta không nhúng tay vào, cứ để bọn chúng đánh nhau sống chết."
Trác Dương nắm lấy tay Lan Sa, nhìn về phía Tử Cẩn: "Chuyện ta khôi phục công lực không giấu được đâu. Tin tức vừa lan ra, mọi người càng tin tầm quan trọng của nhân tâm đối với việc tu luyện, vì thế tranh đoạt càng thêm kịch liệt. Ma tu cũng vậy. Năm đó tuy rằng tử thương thảm trọng, nhưng mấy chục năm tu sinh dưỡng tức, lần này tất cả đều rục rịch kéo nhau ra." Ông thở dài: "Bên ngoài loạn thành một đống. Ta muốn ngăn cản, nhưng lại phát hiện mọi chuyện không còn như năm xưa nữa, khi đó vạn người một lòng đối kháng ma tu..."
Lan Sa vỗ vỗ ông: "Ông đã là tiền bối rồi, sau này nên giao lại cho những người trẻ tuổi như Tử Cẩn!"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT