Hôm ấy đi đạp thanh, vốn khát khao ra ngoài, Lục hoàng tử lại chẳng mảy may hứng thú với cảnh sắc bên ngoài. Chàng tìm một nơi khuất gió, kéo vợ chồng Triệu Nghi lại trò chuyện hồi lâu.
Vân Nhã Tuệ cũng may mắn được tham gia vào cuộc trò chuyện này.
Sau khi đạp thanh trở về, Triệu thái y lo Lục hoàng tử mệt mỏi, nhiễm lạnh, nên khuyên chàng tĩnh dưỡng hai ngày. Hai ngày sau, Lục hoàng tử chẳng thể ngồi yên, bèn sai người đến tìm Vân Nhã Tuệ.
Vừa khéo, Vân Nhã Tuệ lại bị Hoài An vương gọi đến, hầu hạ người vẽ tranh ở chính viện.
Hoài An vương nghe hạ nhân báo lại mục đích của người kia, liếc nhìn Vân Nhã Tuệ, cười như không cười: “Ngươi xem ra rất hợp ý Lục đệ.”
Vân Nhã Tuệ sắc mặt không đổi: “Là Vương gia dạy dỗ nô tỳ nhiều điều.”
“Bổn vương nào có dạy ngươi cái gì ‘hồn thiên thuyết’.”
Vân Nhã Tuệ chậm rãi mài mực, đáp: “Nhưng thư phòng Vương gia cái gì sách cũng có, nô tỳ đọc nhiều nên hiểu biết rộng, tất cả đều là ân điển của Vương gia.”
Trong lòng Hoài An vương thấy thoải mái hơn chút, nhưng giọng điệu vẫn còn chua chát: “Nếu bổn vương đem ngươi tặng cho Lục đệ, ngươi thấy thế nào?”

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play