Vương Mặc, kẻ phẩm tính thấp kém, vong ân bội nghĩa, ích kỷ chỉ biết bản thân. Loại người như hắn, nếu gặp phải bất cứ chuyện xui xẻo hay khốn khó nào, Tân Kha Nhi chắc chắn sẽ buông một câu "nhân quả báo ứng, đáng đời!".
Nhưng nếu nàng biết rõ hắn có thể gặp nguy hiểm đến tính mạng, mà lại thấy chết không cứu, thì về nguyên tắc lại có chút không ổn. Nhân phẩm một người có tệ đến đâu, trước lằn ranh sinh tử, thật sự không thể cứu sao?
Nếu Vương Mặc thật sự vì vậy mà chết...
Tân Kha Nhi kéo tay Bạch Tân chạy ra khỏi khách sạn.
Bạch Tân lẽo đẽo theo nàng hướng Huy Sơn chạy tới, nhưng không tài nào hiểu được cái tâm trạng "ta không giết người, nhưng người vì ta mà chết" của Tân Kha Nhi. Ấn tượng của hắn về Vương Mặc cứ thế giảm dần, đến lúc xuống núi đã ghét đến mức nếu hắn chết ngay trước mắt, hắn cũng chẳng thèm liếc nhìn.
Hai người chạy đến chân Huy Sơn, Tân Kha Nhi khó khăn hỏi Bạch Tân: "Ngươi có biết hắn đã xuống núi chưa?"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT