Hôm sau là thứ Hai. Dù say mèm cả đêm, Tiết Thần Dần vẫn cố gắng gượng dậy khi chuông báo thức réo vào sáng sớm. Vừa vệ sinh cá nhân xong, cậu đã chạm phải ánh mắt của Vương Mặc vẫn còn đang ở trong ký túc xá.
"Tối qua cậu uống say thật đấy."
Tiết Thần Dần khựng lại một chút, rồi vẫn thản nhiên đặt chậu rửa mặt xuống, mở tủ quần áo lấy đồ: "Ừ, lâu lắm rồi mới gặp lại Tống Vận với đám bạn, nhất thời vui quá chén."
Vương Mặc bước theo cậu, ánh mắt không rời: "Cậu có nhớ tối qua đã nói gì không?"
Tiết Thần Dần vừa xỏ chiếc áo thun qua đầu, chỉnh lại mái tóc, nghe câu hỏi ấy thì động tác khựng hẳn lại. Cậu quay đầu, vẻ mặt ngạc nhiên: "Tớ nói gì á? Tớ có làm gì điên rồ không đấy?"
Tim Vương Mặc hẫng một nhịp, một cảm xúc khó tả trào dâng. Nếu Tiết Thần Dần thẳng thắn thừa nhận hoặc phủ nhận, cậu vẫn sẽ nghi ngờ tính xác thực của những lời hôm qua, nhưng cái vẻ úp úp mở mở này lại cho thấy cậu đã lỡ lời sau khi say, nói ra những điều không nên nói.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play