Hầu hết thành viên bộ lạc đều có khuôn mặt với những đường nét rõ ràng, hốc mắt sâu và sống mũi cao, A Lương cũng vậy. Hắn cao lớn vạm vỡ, khi để bộ râu xồm xoàm thì trông mặt rất to, đúng là một gã thô kệch. Nhưng khi Ô Ô rửa sạch mớ râu tóc rối bời kia, cô chợt nhận ra hắn trẻ ra vài tuổi.
Góc hàm hắn sắc cạnh như dao khắc, làn da dưới lớp râu che phủ hơi trắng nõn. Khi hôn mê, hắn hoàn toàn thu lại khí thế, cộng thêm bộ râu lún phún như chó gặm, trông giống một chàng sinh viên tuấn tú đang ngủ say.
Khóe miệng Ô Ô nở một nụ cười. Cười rồi, cô chợt nhớ ra tuổi của A Lương. Hai mươi tuổi, chẳng phải hắn chỉ là một sinh viên thôi sao?
Cô lại thở dài, khẽ giật giật bộ râu ngắn của hắn: “Hai mươi tuổi, theo lý thì cơ thể vẫn còn sung sức. Ngủ nhiều ngày như vậy, chắc chỗ bị thương đã tái tạo lại rồi chứ nhỉ.”
A Lương sau khi rơi xuống vực gần như bất tỉnh, một nửa là do mất máu quá nhiều, một nửa là do Ô Ô đã cho hắn dùng thuốc an thần giảm đau.
Giờ tĩnh dưỡng lâu như vậy, sờ mạch xem, đã qua khỏi quỷ môn quan.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT