Khu công nghiệp vào ngày mùng một Tết Nguyên Đán trở nên vô cùng vắng vẻ. Dịch Thần lái xe một mạch đến đây, đến khu ký túc xá Phúc Lai Khang, cảm giác không khí Tết dường như tan biến hết.
Anh gọi điện thoại cho Phương Thúy Thúy, báo rằng mình đã đến rồi, rồi ngồi trong xe chờ cô xuống.
Trong lúc chờ đợi, anh nhìn xung quanh, ngắm con đường trống trải và nghĩ, Cẩm Thành cứ mỗi độ gần Tết Âm Lịch là vắng hơn phân nửa, bất kể giàu nghèo, ai nấy đều hối hả về nhà đoàn tụ. Phương Thúy Thúy lại ăn Tết ở đây, chẳng lẽ mâu thuẫn với gia đình lớn đến mức không thể hòa giải?
Anh chỉ biết gia đình cô không cho cô đi học, chẳng lẽ vì vậy mà cô không được về nhà ăn Tết?
Ngày đầu năm mới, Phương Thúy Thúy vẫn cột tóc đuôi ngựa, để mái bằng, mặc chiếc áo phao mới mua cùng đôi giày mới, từ khu xưởng chạy ra. Vừa thấy xe của anh, cô liền cười tươi vẫy tay.
Dịch Thần hạ cửa kính xe, nhìn cô: "Lên xe đi."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT