"Cha mang kỳ vọng, càng nên mở to mắt nhìn cuộc sống của dân chúng, nhìn biên cương chiến sự triền miên. Biên thành thất thủ, quốc thổ bị chiếm, Mẫu hoàng mất hết uy phong, thì cha được lợi gì?"
"Người có đạo được nhiều người giúp đỡ, kẻ vô đạo chẳng ai đoái hoài. Cha không hiểu, cô mẫu và muội muội cũng không hiểu sao? Sao cứ làm việc ngang ngược, chọc cho dân chúng oán than dậy đất?"
Lệ phu lang nuôi con hai mươi mấy năm, quen với việc con trai nhẫn nhục chịu đựng, đột nhiên bị con xé toạc mọi lớp vỏ bọc, bị chỉ trích thẳng thừng, mặt ông ta đỏ bừng, giận tím tái.
"Mày biết cái gì?! Tưởng bở học được mấy câu ở Hạ gia rồi bắt chước nói lại để dạy đời tao? Mày đến mười chữ còn viết không xong, đòi bàn chuyện chính sự với tao? Nực cười!"
Trên mặt Lương Tu Ngôn lộ ra vẻ tổn thương. Cha là người phụ trách dạy dỗ hắn mười mấy năm đầu đời, giờ lại khinh thường hắn không biết chữ; nếu biết hắn không hiểu chính sự, vậy sao hết lần này đến lần khác muốn hắn nhúng tay, dẫn đường Hạ gia?
Nói đi nói lại, trong mắt cha, đứa con trai này chẳng những không quan trọng, mà còn vô cùng bất tài.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT