Chuyện cũ năm xưa vốn dĩ chẳng có gì, Hạ Hàm Nguyên không muốn dây dưa thêm, ngược lại hỏi han: "Hắn nhắm vào chàng chuyện gì? Chàng thấy người này thế nào?"
Lương Tu Ngôn theo bản năng đáp: "Cũng không có gì." Chàng thuật lại mọi việc một cách đơn giản, "Sau đó hắn cũng đã xin lỗi."
Hạ Hàm Nguyên ừ một tiếng, vẻ mặt không mấy hứng thú: "Chàng cứ tùy ý mà đối xử với hắn thôi, không cần bận tâm đến quan hệ với Vãn Đình. Thích thì giao du, không thích thì cứ lờ đi. Nhà Trịnh Ngự Sử chẳng có liên hệ gì với nhà ta cả, ta với Vãn Đình cũng chỉ là giao hảo cá nhân, không liên lụy ai khác."
Thấy nàng không để bụng, Lương Tu Ngôn yên tâm hơn: "Sau khi Viên phu lang rời kinh, ta với hắn chắc cũng chẳng còn dịp nào gặp lại." Vốn dĩ hai người quen biết là vì Diệp Hạnh Dương, tương lai Diệp Hạnh Dương đi rồi, hai người có lẽ cả đời chẳng gặp lại.
"Ừm, tùy chàng quyết định. Ta hơi mệt, muốn ngủ một lát, cơm chiều nhớ gọi ta."
Lương Tu Ngôn vội đỡ vai nàng, giúp nàng nằm xuống: "Trời nóng bức, ta sẽ bảo hạ nhân mang thêm băng bồn vào. Nàng cứ ngủ đi, có gì thì gọi ta."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play