Tiếng pháo trúc rộn rã, đèn lồng đỏ treo cao, mở cửa là thấy chữ "Phúc" đón xuân, mọi thứ đều nhuộm một màu đỏ tươi. Cảm giác hân hoan của ngày mùng một đầu năm hệt như ngày đại hôn.
Trời hửng sáng dần, trong sân vang lên hết đợt này đến đợt khác lời chúc tốt đẹp của bọn hạ nhân: "Tân niên hảo!", "Đại cát đại lợi!". Trong phòng, sau lớp màn che, hai người vẫn ôm nhau ngủ say sưa.
Cuối cùng, Lương Tu Ngôn là người tỉnh giấc trước. Ý thức vừa kịp hồi phục, chàng đã nhận ra mình đang ôm một người. Ngay giây tiếp theo, vô vàn hình ảnh đêm qua ùa về trong tâm trí.
"Ngươi là người đầu tiên, và cũng sẽ là người duy nhất."
Dù đã qua một đêm, Lương Tu Ngôn vẫn cảm thấy tim đập rộn ràng, đầu ngón tay run rẩy khi nghĩ về câu nói ấy. Tinh thần chàng hoảng hốt, cứ ngỡ mình vẫn còn đang trong mộng.
Hồi còn ở trong cung, khi chẳng ai để ý đến chàng, Lương Tu Ngôn đã từng nghe nói về Hạ Hàm Nguyên. Năm ấy, chàng ngày ngày lo lắng chuyện thêu thùa, về tuổi tác và hôn sự; còn nàng, danh chấn kinh thành, là người đứng đầu trong đám sĩ tử trẻ tuổi, tiến vào thi đình, đỗ Trạng Nguyên, cưỡi ngựa dạo phố, đắc ý vô cùng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT