Hạ Hàm Nguyên và Hướng Vãn Đình nhanh chóng rời đi. Sau khi xác định đã đi đủ xa, Hướng Vãn Đình có chút ngượng ngùng nói: "Hạ tỷ tỷ, có lẽ hai vị đệ đệ chỉ muốn nói lời cảm ơn với tỷ thôi. Bọn họ còn nhỏ, suy nghĩ chưa được chu đáo, mong tỷ đừng để bụng."
Hạ Hàm Nguyên mỉm cười, rất thoải mái đáp: "Ta hiểu mà. Ta cũng đã gặp bọn họ một lần rồi. Hướng công tử là đệ đệ muội, muội và ta lại là bạn tốt lâu năm, huynh đệ muội nói với tỷ tỷ vài lời thì có sao đâu?"
Nàng bước đến, vỗ nhẹ vai Hướng Vãn Đình: "Lệnh đệ hoạt bát, lanh lợi, tâm tư lại đơn thuần, biết cảm ơn, ta thật sự rất ngưỡng mộ muội."
Hướng Vãn Đình nghe ra Hạ Hàm Nguyên không có ý định so đo, liền thở phào nhẹ nhõm. Nghe thấy người mình sùng bái khen ngợi đệ đệ, trên mặt nàng tràn ngập nụ cười: "Công tử nhà Trung thư thị lang mới là người tài đức vẹn toàn. Đệ đệ nhà ta xuất thân bình dân, tính tình còn có phần hoang dã."
Hạ Hàm Nguyên lắc đầu: "Tính cách mỗi người mỗi vẻ, làm gì có chuyện cao thấp? Ta thấy, mọi người đều rất tốt."
Hướng gia môn hộ thấp, Hạ Hàm Nguyên lại nói công tử Hạ phủ và Hướng Tuệ Dung mỗi người một vẻ, Hướng Vãn Đình tự hiểu rõ bản thân, nghe vào tai cũng cảm thấy dễ chịu.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play