Nhậm Thập Nhất ra tay một lần đã giúp thôn xóm tạm thời yên ổn được mấy ngày. Cái kết cục của đám đạo tặc kia giáng một đòn cảnh cáo mạnh mẽ đến những kẻ khác, khiến chúng tạm thời không dám đến quấy rầy nữa.
Thế nhưng, khi đối mặt với sinh tử, người ta rất khó giữ được lý trí, đạo đức, thậm chí là nhân tính. Nhất là đám đông đang vùng vẫy giữa lằn ranh sống chết kia vốn dĩ đã là một lũ hỗn tạp, chẳng phải hạng người lương thiện gì.
Vài ngày sau, dòng người lưu dân tràn vào địa giới Biện Châu ngày càng nhiều. Hơn nữa, đám người này từ chỗ tản mát ban đầu dần dần hình thành một thế lực có quy mô.
Trong thôn, trời còn chưa tối hẳn, các thôn dân đã vội vã đóng chặt cửa sổ, gia cố đại môn kiên cố thêm mấy lớp, đề phòng đạo tặc bất ngờ xông vào nhà giết người, đốt phá, cướp bóc. Vị trưởng bối đức cao vọng trọng trong thôn dẫn theo mấy thanh niên trai tráng vạch ra một con đường lên núi. Nếu thật sự có đạo tặc vào làng cướp, mọi người sẽ theo con đường này mà rút lui lên núi lánh nạn.
Các thôn dân ngồi túm tụm lại với nhau, không ngừng than thở: "Chúng ta còn có cái gì để mà bị cướp nữa đây?"
Có chứ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT