Chu Dật Phương mỉm cười nhìn con trai.
Đại Lang chợt ngộ ra, nhìn mẹ hỏi: "Mẹ, ý mẹ là, con không được vì lợi ích riêng mà muốn làm quan?"
Chu Dật Phương gật đầu rồi lại lắc đầu, dạy con: "Con không thể nói 'đợi ta làm quan, ta sẽ che chở cả nhà chúng ta', nhưng con có thể nói 'đợi ta làm quan, ta muốn dân chúng khắp nơi được ấm no'. Mỗi người nên vì dân, con chỉ cần một lòng vì dân là đủ."
Đại Lang ngẫm nghĩ hồi lâu, buổi tối chạy đến, nhỏ giọng nói với Chu Dật Phương: "Nhưng mà mẹ ơi, con không phải hoàn toàn vì dân chúng đâu, con chủ yếu vẫn là vì nhà mình mà, con muốn trở thành đại quan, để cả nhà mình được sống sung sướng, không muốn làm thanh quan để cả nhà chịu khổ."
Chu Dật Phương gõ nhẹ vào đầu con: "Dù có nghĩ vậy, cũng chỉ được nghĩ trong đầu thôi, không được nói ra, hiểu không?"
Đại Lang "vâng vâng" gật đầu, nhưng vẫn lẩm bẩm: "Ai làm quan mà chẳng vì phát tài, lại không được nói ra, thật là giả dối."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play