Khuôn mặt bầu bĩnh của phu nhân kia cứng đờ, tái mét, phải một lúc lâu mới phản ứng lại, đôi mắt đỏ hoe.
A Man lớn tiếng dọa nạt: "Ngươi đừng có khóc lóc! Ta bị ngươi oan uổng hết lần này đến lần khác còn chưa khóc đây, ngươi vừa khóc, hóa ra ta, người bị oan, lại thành kẻ ức hiếp người khác à?"
Nàng đặt mạnh chén trà xuống: "Ngươi muốn biết đến thế à? Ta nói thẳng cho ngươi hay. Ta đánh hắn, là vì hắn với bạn bè cười nhạo A Ngạn cưới ta vì tham tiền. Giờ A Ngạn đối xử với ta trước sau như một, hắn lại cười ta không xứng với A Ngạn, cười ta là đồ đàn bà đanh đá, rồi lại khen Thập Nhất nhu thuận. Ta mới biết, ra là cùng một chuyện, có thể cười hết đợt này đến đợt khác. Đàn bà, lanh lợi thì bị chê, nhu thuận cũng bị cười, tóm lại là muốn chê bai hoàng gia chúng ta thôi. Hoàng tử, hoàng tôn chúng ta làm gì cũng sai, duy có Thế tử kia là nhất thiên hạ."
Lời này vừa dứt, mặt phu nhân mặt bầu kia trắng bệch, nước mắt chực trào cũng nghẹn lại.
A Man đoán rằng, vị này chắc hẳn có họ hàng thân thích gì với cái tên Thế tử kia.
Lý Quốc Công phu nhân "cạch" một tiếng đặt chén trà xuống, nụ cười biến mất: "Ngài nói chuyện hà tất phải cay nghiệt như vậy? Hôm nay làm việc không chừa cho ai đường sống, có ngày tự đẩy mình vào đường cùng. Nữ tử ghen tuông là chuyện thường tình, giờ đang hưởng ân huệ lớn lao của hoàng thượng, càng nên khắc ghi trong lòng. Làm vợ, làm dâu, phải luôn nhớ hành động của mình, đừng làm mất mặt hoàng gia, phu quân. Phu nhân đừng trách tôi nói thẳng, sự thật mất lòng, nếu tôi không nói bây giờ, ngày nào đó ngài đắc tội người, mang phiền phức đến cho Hoàng trưởng tôn, e là hối hận cũng không kịp."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT